Thêm một mùa sen nở, mùa trăng tròn tháng tư đã đi vào lịch sử Phật Giáo và
trong lòng bao người con Phật. Hôm nay đây, trong giờ phút thiêng liêng
hương trầm quyện tỏa, chúng con xin đốt nén tâm hương cúng dường Đức
Thích Ca Từ Phụ. Những vần thơ hay về ngày Đức Phật Đản Sinh được sưu
tập sau đây như dệt trải nỗi lòng người con Phật về sự kiện trọng đại,
thiêng liêng và hy hữu này
Rằm Tháng tư nhớ Mẹ
Chiều nay gió thổi qua hiên
Lá rơi rất nhẹ
Như nghiêng nỗi sầu
Con về úp mặt nỗi đau
Nghe hơi thở nặng
Nhuộm nâu sân chùa.
Mẹ ngồi đan sợi gió mưa
Đan thời gian ướt
Về chưa một người?
Đã bao năm tháng dần trôi
Mà con đường vẫn lặng hoài dấu chân.
Chiều nay nắng rớt quanh sân
Chuông chùa rơi giọt
Bần thần ngổn ngang
Con về úp mặt thời gian
Tháng Tư đã điểm bàng hoàng lệ rơi
Phố phường níu kéo con rồi
Quên đi người mẹ bồi hồi nhớ thương
Quét từng nỗi nhớ đêm sương
Bên chùa hiu quạnh mà thương cuộc đời
Có ai thấu hiểu cho người?
Có ai bỏ nửa đoạn đời tha phương?
Con về úp mặt gió sương
Úp vào tựa cửa lệ vương nhạt nhòa
Ngoài kia gió trách thờ ơ
Sao về quá muộn
Mẹ giờ biệt ly?
Ngày rằm tháng bốn vô vi
Con về trước mẹ mà quỳ lệ rơi
Trên cao Phật đản hoa trời
Dưới chân có kẻ lặng rơi nỗi niềm…
NGUYỄN VĂN NHỊ
Nhà tôi
Nhà tôi nép dưới chân đê
Ao cá trước mặt, bờ tre sau nhà
Đêm trăng cau thả ngàn hoa
Trắng ngần vại nước tưởng là sao rơi
Mảnh sân ngửa mặt nhìn trời
Ngày mùa thóc lúa nằm phơi nắng hè
Hương ổi ngọt lịm gió se
Chào mào, sáo sậu bay về vườn xưa
Mái nhà bạc phếch nắng mưa
Ngó lên lỗ dột mây đưa xanh trời
Đông tràn trâu thở ra hơi
Gió lùa kẽ liếp vào chơi trong nhà
Tựa song trông nắng tháng Ba
Thắp lửa cây gạo đỏ hoa cổng làng
Tìm đâu mái rạ chín vàng?
Che tôi lớn giữa mơ màng lời ru...
HOÀNG ANH TUẤN
Chậu hoa không
Chạm đá thành chậu bông.
Chưng đăng trước thiền viện.
Cùng hoa đỏ vàng tím
Hướng về miền thinh không.
Hoa tựa đất phô sắc.
Chậu nương mây tỏ lòng.
Cả hai cùng tĩnh lặng.
Cả hai cùng dung thông.
Chậu không chờ người trồng
Cội phúc cho ngàn năm
Cõi đi về lồng lộng.
Ai người gieo chút tâm.
Chậu không người hằng chăm.
Nở hoa không quanh năm
Hoa dâng Tam thế Phật.
Hương lừng người thiện tâm.
Tâm Quả Văn Quang Diệp
Cảm niệm ngày Phật Đản sanh
Con kính lạy đấng cha lành Từ Phụ
Gieo nhân từ rưới khắp cả trời xanh
Chốn u minh Ưu Đàm kia chớm nở
Bảy bước chân rực rỡ khắp đất trời
Bậc Đại Giác từ đây đã thị hiện
Đem phép mầu cứu khổ độ quần sanh
Phá si mê ngục tối đã hành hình
Thuyền Bát Nhã vươn cao buồm trí tuệ
Rồi từ đó trải qua bao thế hệ
kiếp phù sinh trôi nổi biết bao lần
Nương thuyền từ giữa gió mát trăng thanh
Bờ giác ngộ nay cúi đầu gặp gỡ
Trước Phật đài cúi nguyền xin Phật Tổ
duỗi cánh tay xoa dịu tấm lòng con
Phật đản về trong lòng con mừng rỡ
Đem an bình phúc lợi đến trần gian
QUẢNG CHƠN
Chùa làng
Chùa làng soi bóng hồ sen
Tháng Ba đom đóm rước đèn hoa đăng
Rủ nhau đi cấy sáng trăng
Thoảng mơ tiếng mõ đêm rằm nhặt khoan...
Giọt chuông thánh thót tam quan
Nhành mai gọi chú bướm vàng vờn hoa
Sân chùa tiểu quét lá đa
Khói nhang trầm mặc, la đà câu kinh...
Sương vương hồng đóa môi xinh
Gót tiên đội nắng bình minh lên chùa
Thềm nào rụng quả táo chua?
Thị Màu rình rập bỏ bùa áo nâu...
Về làng hồn tựa vào đâu?
Mái chùa cong vút xanh màu rêu phong
Lại đi cấy giữa sáng trăng
Lại nghe tiếng mõ đêm rằm... nhặt... khoan...
HOÀNG ANH TUẤN
Để dành
Để dành trong góc thời gian
Một nơi chốn của bao tàn lá trưa
Con nằm trong võng đong đưa
ầu ơ mẹ kể chuyện xưa ruộng vườn
để dành trong những ví von
lời ca dao giấu nỗi buồn mẹ quê
ầu ơ...hết giặc cha về
bóng ai trên vách lá kia thay chồng!
để dành tóc trắng như bông
những chiều sương gió bềnh bồng dáng xưa
mẹ già lẩn quẩn, bâng quơ
ngóng con mắt đã mịt mờ khói sương
để dành tôi một chén cơm
lúa ba trăng vẫn ngọt thơm thuở nào
vẫn cho tôi đói cồn cào
mỗi khi nhớ mẹ hát câu ru buồn
để dành em một giang sơn
trẻ măng như lúc mẹ còn tóc xanh
mẹ nào cũng mẹ của mình
lời ca dao vẫn để dành ru em...
Nguyễn Như Mây
Trầm hương Khánh đản
Sớm nay trời ửng nắng hồng
Lời chim hót - tiếng ca trong ngọt ngào
Hải triều âm dậy dạt dào
Hỏi ra mới biết Phật vào cõi hương
Sớm nay nhân thế triều dương
Tin vui truyền khắp mười phương đất trời
Vinh quang hạnh phúc cõi người
Ca tì la vệ rạng ngời pháp thân
Rằng nghe Linh thoại ngàn năm
Ưu đàm hoa nở trăng rằm tỏa hương
Viên thành diệu sử một chương
Đản sinh Văn Phật ơi hương ơi trầm
Trời xanh hiện cát tường vân
Trần gian xuân sắc thanh tân diệu kỳ
Mười phương một niệm Tam quy
Chân như hiện bóng từ bi cát tường.
Hạnh Phương
Khi trải lòng
( Kính tặng Thầy La Tòng nhân
mùa Phật Đản!)
Khi trải lòng với gió
Gió mang hơi mát về
Khi trải lòng với cỏ
Cỏ biếc tràn chân đê…
Khi trải lòng với sông
Sông vỡ òa khao khát
Trải lòng với cánh đồng
Lúa vàng ươm dào dạt…
Khi trải lòng với đất
Đất dâng mùa ngọt thơm
Trải lòng cùng câu hát
Hồn chan đầy yêu thương…
Khi trải lòng với nắng
Hóa sắc màu muôn hoa
Khi trải lòng với biển
Biển dâng tình bao la…
Khi trải lòng chân thực
Người gần thêm con người
Khoảng trời xanh tha thiết
Mắt niềm tin mỉm cười…
Lê Đức Hồng
Ngược dòng Tào Khê
Sầu treo trên đỉnh vô ngôn
Chạm triền hư ảo ngược dòng Tào Khê
Dấu hài còn lạc bến mê
Vọng lời kinh nguyện lối về ngút xa
Suối nguồn vô tận kinh hoa
Vượt tam thiên giới lời ca chân thường
Mộng treo đầu sóng triều vương
Xanh rêu dạ lạc mơ trường thiên thư
Sắc không đậu cõi phù hư
Phả tâm kinh chạm ngôn từ nhân gian
Như nhiên một hạt bụi ngàn
Trăm năm thoắt bóng thiều quang chạnh lòng.
Nguyễn Kim
Mừng Phật đản
1.
Hai nghìn năm kinh sử truyền ghi
Một sáng tháng Tư đẹp diệu kỳ
Khắp cõi nhơn thiên bừng tỏ rạng
Đón mừng Phật đản, đấng Từ bi.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni
Ra đời mở cửa huyền vi nhiệm mầu
Cứu muôn loài thoát khổ đau
Đến bờ an lạc dạt dào yêu thương.
2.
Hôm ấy Tỳ Ni bỗng lạ thường
Vô ưu nở rộ ngạt ngào hương
Líu lo chim hót, hoa khoe sắc
Thiên nhạc ngân vang mọi nẻo đường.
Hân hoan nô nức muôn phương
Mừng bậc xuất thế phi thường giáng sinh
Ba ngàn thế giới chuyển mình
Ca Tỳ mở hội cung nghinh thân vàng.
3.
Thắp nén hương lòng con kính dâng
Mừng ngày Phật đản, niệm hồng ân
Nguyện cùng muôn loại đồng khai ngộ
Thông điệp Từ bi chiếu rỡ ràng.
Lưu truyền khắp cõi nhơn gian
Đạo mầu tỏa ánh từ quang rạng ngời
Chúng sanh thoát cảnh lầm mê
Nương nhờ pháp lạc, lối về thong dong.
Tâm Chơn
TP.HCM, mùa Phật đản PL.2553 - DL.2009
Mẹ ơi!
Đôi vai mẹ gánh đời con
Vượt qua suốt những chặng buồn tháng năm
Thân cò lặn lội gian nan
Cho con hạnh phúc an nhàn sống vui
Cuộc đời đâu phải cuộc chơi
Thế nên con vẫn chơi vơi u buồn
Biết rằng mẹ chẳng trách con
Lòng con lại thấy càng thương mẹ nhiều
Con lo sợ một ngày nào… Mẹ ơi!
Điều con sợ đã thật rồi
Nhạt nhòa nước mắt khóc người mẹ yêu.
TRẦM THIÊN THU
Nhắc hoài tiếng ve
Bỗng rộn ràng đầu ngõ
Tiếng ve xuyên nắng hè
Nao nao miền thương nhớ
Kéo xanh trời nghiêng che…
Ơi vườn quê, vườn quê
Biếc xanh dừa bóng mát
Tiếng ve có bao giờ
Gợn lòng người man mác?
Tuổi thơ về đâu đây
Trong tiếng ve hàng phượng
Trong con nước vơi đầy
Trong cánh cò thấp thoáng…
Tuổi
thơ về đâu đây
Giữa mùa đồng trắng khói
Mát rượi mưa đầu mùa
Giữa trời cao vời vợi…
Tuổi thơ nào đi mãi
Chiều ngóng chim bay về
Tiếng ve ngân thủ thỉ
Tiếng lòng người xa quê…
LÊ ĐỨC ĐỒNG ( Đầu tháng 5-2009)
Đăng nhận xét