Người Lữ Khách - Pháp thoại của HT Tịnh Không

VLCĐ: Không nên quá coi trọng, con người sống trên đời này có mấy mươi năm, cũng giống như lữ khách vậy, ở vài ngày rồi đi thôi, hà tất phải quá coi trọng cái thế giới Ta bà này chứ, hà tất phải kết oán thù với tất cả mọi người. Chúng ta phải thường nên nghĩ rằng: “Ta là lữ khách, mấy ngày rồi lại ra đi, bây giờ ta hãy chung sống thật vui vẻ với tất cả mọi người”

HÔM NAY BẠN ĐOẠT TIỀN TÀI CỦA NGƯỜI TA, TƯƠNG LAI BẠN PHẢI TRẢ LẠI. BẠN HẠI MẠNG CỦA NGƯỜI TA, THÌ TƯƠNG LAI PHẢI ĐỀN MẠNG LẠI. NHÂN QUẢ LÀ THÔNG BA ĐỜI, NÊN KHÔNG AI THIẾU ĐƯỢC CỦA AI CẢ.

Chúng ta ở trong thế gian này quan sát tỉ mỉ quan hệ giữa con người với nhau, báo ân thì ít mà báo oán thì nhiều, cha con người nhà cũng không ngoại lệ. Quan hệ vợ chồng hiện nay thử xem, khắp nơi trên thế giới, tỉ lệ ly hôn cao cỡ nào? Mới đầu chẳng phải rất tốt đó sao? Qua mấy ngày thì liền trở mặt, liền biến thành oan gia đối đầu rồi. Cho nên, chúng ta phải luôn nhìn cho rõ ràng, tất cả các mối quan hệ đều là giả chứ không phải thật. Không nên quá coi trọng, con người sống trên đời này có mấy mươi năm, cũng giống như lữ khách vậy, ở vài ngày rồi đi thôi, hà tất phải quá coi trọng cái thế giới Ta bà này chứ, hà tất phải kết oán thù với tất cả mọi người. Chúng ta phải thường nên nghĩ rằng: "Ta là lữ khách, mấy ngày rồi lại ra đi, bây giờ ta hãy chung sống thật vui vẻ với tất cả mọi người", như vậy chẳng phải mọi vấn đề đều được giải quyết cả rồi sao? Tất cả những điều gì làm ta khó chịu, thảy đều tha thứ hết cho họ, không nên kết oán ở trong lòng, có như vậy thì mới tự tại.

Nếu như chúng ta hiểu rõ được đạo lý tất cả những sự việc trên thế gian này đều có báo đền lẫn nhau cả, thì tâm của bạn tự nhiên sẽ định thôi.


Ví dụ: chúng ta ở trong xã hội bị người khác lừa, bị thiệt thòi quá nhiều, kỳ thật không có sự việc này. Tại sao vậy? Nó có báo đền mà. Ngày hôn nay họ lừa gạt bạn, chiếm tiện nghi của bạn, thì tương lai họ sẽ phải trả lại đầy đủ tất cả mọi thứ mà họ đã chiếm của bạn.

Do đó, chắc chắn không có ai là người bị thiệt thòi, cũng chắc chắn không có người nào là người đi chiếm lợi của người khác, không có. Bạn đoạt tiền tài của người ta, thì tương lai bạn phải trả lại. Bạn hại mạng của người ta, thì tương lai phải đền mạng. Nhân quả thông 3 đời, nên không ai thiếu ai được.

Cho nên, cái chân tướng sự thật này thật sự thông đạt rồi, thì tiền tài ta cứ để ở đó, chẳng cần trông nom đến, người ta lấy đi thì tuỳ họ. Nếu thật sự là của tôi, hôm nay bạn lấy đi, thì tương lai bạn vẫn phải trả lại tôi thôi. Không phải của tôi, tức là trong số mạng của tôi không có số tiền tài này, dù hôm nay bạn không lấy, ngày mai vẫn có người khác đến lấy, nên tôi chẳng cần phải lo lắng nữa. Không quan tâm, không lo lắng thì tâm được tự tại, được thảnh thơi rồi. Từ nay, chúng ta sẽ không bị những thứ này làm cho lo buồn nữa.

Khi hiểu được chân lý này, trong giao tiếp hằng ngày với mọi người, tâm chúng ta sẽ tự nhiên chánh trực, tự nhiên ngay thẳng, sẽ không khởi tâm tham để chiếm lợi của kẻ khác. Hiểu được điều gì vậy? Hiểu được hôm nay ta chiếm đoạt của người, tương lai đời sau phải trả nợ, cái việc này thật sự là phiền phức. Còn người ta thiếu mình thì sao? Thôi bỏ qua, chẳng cần tính nữa, ta không cần họ trả lại nữa. Trả cũng phiền phức, chuyến này là coi như xong xuôi nợ nần hết rồi, vậy liền tự tại.

Cho nên, chúng ta phải mau nghĩ cho rốt ráo sự việc này, nghĩ thông rồi, nhìn thấu rồi, thì tự nhiên buông xả được thôi. Tại sao người ta buông không được? Tại vì chưa nhìn thấu được vấn đề đó thôi.
 Pháp sư Tịnh Không



Chỉnh sửa bài viết

Đăng nhận xét

[blogger] [facebook]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.